Từ một loài vật ít ai dám nuôi, cựu chiến binh Nguyễn Văn Tám (xã Mỹ Thuận, tỉnh Vĩnh Long) đã biến chồn hương thành “chìa khóa” đổi đời, đưa gia đình thoát nghèo và trở thành điển hình làm kinh tế giỏi tại địa phương.
Hơn 4 năm trước, ông Tám – một cựu chiến binh từng phục vụ tại Sư đoàn 39 – quyết định dấn thân vào mô hình chăn nuôi còn xa lạ: nuôi chồn hương. Trong khi nhiều người can ngăn, thậm chí vợ cũng lo lắng vì rủi ro cao, ông vẫn kiên định: “Nếu không thử thì cả đời chỉ làm thuê”.
Vay 50 triệu đồng từ Ngân hàng Chính sách xã hội, ông bắt đầu với một cặp chồn giống. Thấy loài vật này dễ nuôi, ít bệnh, ăn tạp và phù hợp điều kiện ở quê, ông mạnh dạn mở rộng quy mô. Chỉ trong năm đầu, việc bán chồn thịt và giống đã đem lại 50 triệu đồng, củng cố niềm tin cho ông tiếp tục phát triển. Đến nay, trang trại của ông Tám duy trì khoảng 100 con chồn hương, gồm đàn nái sinh sản, chồn đực và chồn non. Có thời điểm, đàn chồn của ông lên tới hơn 150 con.
![]() |
Cựu chiến binh Nguyễn Văn Tám nuôi thành công con chồn hương. Ảnh: Minh Đảm |
Giá trị kinh tế của loài vật này rất cao: chồn thịt được nhà hàng chuộng, bán từ 1,2–1,3 triệu đồng/kg, còn chồn giống dao động 9–15 triệu đồng/cặp, thậm chí chồn nái có giá vài chục triệu. Riêng nửa đầu năm 2025, ông thu về hơn 200 triệu đồng, lãi ròng khoảng 60 triệu đồng.
Không chỉ vậy, ông còn tận dụng 4.000 m2 đất quanh nhà trồng chuối, nuôi cá, ếch, cua để tự cung cấp nguồn thức ăn cho chồn, giảm mạnh chi phí. Tính ra, mỗi con chồn chỉ tốn khoảng 3.000 đồng/ngày cho ăn, nhưng khi bán lại mang về lợi nhuận lớn.
Theo ông Tám, yếu tố quyết định là chuồng trại sạch sẽ, cao ráo, yên tĩnh để chồn sinh sản đều. Mỗi ngày ông đều vệ sinh kỹ lưỡng, tiêm ngừa định kỳ 6 tháng/lần, đồng thời quan sát từng con để phát hiện sớm dấu hiệu bệnh. Nên có thể nói, bí quyết thành công của ông khi nuôi chồn hương là sạch, kỹ và… quan sát.
Chồn cái mỗi năm có thể đẻ hai lứa, trung bình 3–4 con/lứa. Sau 7–8 tháng nuôi, chồn non có thể chọn làm giống. Chính nhờ kỹ thuật ổn định, đàn chồn của ông phát triển tốt và ít dịch bệnh.
Hành trình của ông Nguyễn Văn Tám cho thấy sự kiên cường của người lính thời bình: dám nghĩ, dám làm và không đầu hàng trước nghịch cảnh. Nhờ chồn hương – loài vật “ít ai dám nuôi”, ông không chỉ thoát nghèo mà còn mở ra con đường phát triển kinh tế cho nhiều hộ dân quê mình.