Trong những năm gần đây, Intel liên tục đặt cược vào chiến lược phát triển xưởng đúc bán dẫn nhằm tái khẳng định vị thế của mình trên bản đồ công nghệ toàn cầu. Với tham vọng xây dựng Intel Foundry Services (IFS) trở thành đối trọng với các tên tuổi như TSMC hay Samsung, hãng không ngần ngại rót hàng tỷ USD vào cơ sở hạ tầng, công nghệ và nhân sự. Thế nhưng, một nghịch lý đang diễn ra: chính ban lãnh đạo Intel giờ đây lại bắt đầu bày tỏ sự dè chừng với kế hoạch mà họ từng xem là "cứu cánh".
![]() |
Ban lãnh đạo Intel giờ đây lại bắt đầu bày tỏ sự dè chừng với kế hoạch mà họ từng xem là "cứu cánh" |
Trong cuộc họp nhà đầu tư gần đây, Giám đốc tài chính David Zinsner bất ngờ thừa nhận rằng nhu cầu từ các khách hàng bên ngoài đối với các tiến trình sản xuất mới của Intel hiện không đáng kể. Phần lớn công suất vẫn chủ yếu phục vụ nhu cầu nội bộ, tức là sản xuất chip cho chính các sản phẩm của Intel. Tuyên bố này không khỏi khiến giới quan sát đặt dấu hỏi: liệu chiến lược trở thành nhà sản xuất chip cho các bên thứ ba có đang thất bại?
Sự thận trọng của ban lãnh đạo Intel là có cơ sở. Dù đã khẳng định rằng IFS có thể đạt điểm hòa vốn vào năm 2027, nhưng điều kiện để làm được điều đó là phải có được dòng doanh thu từ các khách hàng lớn, lên đến vài tỷ USD mỗi năm. Trong khi đó, các đối thủ tiềm năng mà Intel kỳ vọng thu hút như NVIDIA lại chưa có động thái rõ ràng về việc đặt hàng sản xuất chip từ IFS. Những hãng lớn như AMD, Qualcomm hay Apple vốn dĩ đã quá gắn bó với TSMC, nơi cung cấp tiến trình sản xuất tiên tiến, ổn định và có quy mô khổng lồ.
Sự phụ thuộc vào TSMC của chính Intel cũng là điều đáng lưu tâm. Mặc dù công ty đang đầu tư vào tiến trình 18A được quảng bá là bước nhảy vọt về công nghệ, nhưng họ vẫn phải đặt hàng sản xuất chip tại TSMC, đặc biệt là cho dòng CPU thế hệ tiếp theo Nova Lake. Điều này không chỉ gây hoài nghi về khả năng nội tại của Intel, mà còn cho thấy quá trình tự chủ công nghệ không hề dễ dàng, ngay cả với một tên tuổi lâu đời như họ.
Bức tranh càng trở nên phức tạp hơn khi xét đến yếu tố nhân sự. Dù Intel đã mời về Lip-Bu Tan, một nhân vật kỳ cựu trong ngành thiết kế vi mạch, đảm nhiệm vị trí lãnh đạo tại IFS, nhưng đến nay vẫn chưa có dấu hiệu nào cho thấy các đối tác lớn đã thực sự cam kết. Báo cáo tài chính của công ty cho thấy khoản đầu tư vào IFS tiếp tục đội lên trong khi doanh thu thuần từ mảng này vẫn chưa rõ ràng. Trong khi đó, các nhà đầu tư ngày càng sốt ruột khi kỳ vọng về tăng trưởng chưa được hiện thực hóa.
Intel không chỉ phải cạnh tranh về mặt công nghệ mà còn về yếu tố niềm tin. Với các khách hàng lớn, họ không chỉ cần một nhà đúc chip mạnh về kỹ thuật mà còn phải ổn định về chuỗi cung ứng, có lịch sử sản xuất đáng tin cậy và mối quan hệ hợp tác lâu dài. Đây lại chính là những thứ mà Intel còn đang thiếu trong vai trò của một nhà đúc độc lập.