Ấn Độ đang bước vào một kỷ nguyên mới khi chính phủ nước này chính thức khởi động kế hoạch đầu tư lên tới 21 tỷ USD cho ngành công nghiệp bán dẫn. Đây không chỉ là một động thái kinh tế đơn thuần, mà là tham vọng chiến lược nhằm thay đổi vị thế quốc gia trên bản đồ công nghệ thế giới. Nếu như trước đây, Ấn Độ chỉ được biết đến là trung tâm phần mềm và gia công dịch vụ CNTT, thì nay họ muốn tự chủ trong chuỗi cung ứng vi mạch, hướng đến mục tiêu trở thành quốc gia xuất khẩu chip tầm cỡ toàn cầu.
![]() |
Dòng tiền 21 tỷ USD sẽ được bơm vào hàng chục dự án, bắt đầu từ đầu năm 2024, tập trung chủ yếu vào khâu đóng gói, kiểm định và lắp ráp chip |
Dòng tiền 21 tỷ USD sẽ được bơm vào hàng chục dự án, bắt đầu từ đầu năm 2024, tập trung chủ yếu vào khâu đóng gói, kiểm định và lắp ráp chip (ATMP/OSAT) – một mắt xích chiếm khoảng 15% giá trị toàn bộ quy trình sản xuất chip. Theo kế hoạch, đến năm 2026, các nhà máy đầu tiên sẽ đi vào vận hành, với công suất dự kiến lên tới 91 triệu con chip mỗi ngày. Còn trong tầm nhìn đến năm 2028, hệ sinh thái này có thể sản xuất hơn 80.000 tấm wafer mỗi tháng – con số không hề nhỏ với một quốc gia mới gia nhập cuộc đua bán dẫn toàn cầu.
Trong số các dự án nổi bật, cái tên Tata Electronics đang nhận được nhiều chú ý. Tập đoàn lớn nhất Ấn Độ này đã bắt tay xây dựng một nhà máy hiện đại tại bang Gujarat với vốn đầu tư lên tới 11 tỷ USD. Dự kiến đi vào hoạt động từ năm 2027, nhà máy của Tata hướng đến sản xuất chip phục vụ cho các lĩnh vực đang bùng nổ như ô tô điện, thiết bị viễn thông và trí tuệ nhân tạo. Bên cạnh đó, nhiều ông lớn khác cũng đã có mặt, như Micron với dự án 2,75 tỷ USD, Keynes Technology India, CG Power hay thậm chí là Foxconn – đối tác sản xuất hàng đầu của Apple.
Ấn Độ hiện đang chi khoảng 40 tỷ USD mỗi năm để nhập khẩu chip, một con số có thể tăng lên đến 103 tỷ USD vào năm 2030 nếu không có sự thay đổi trong chuỗi cung ứng nội địa. Việc chủ động sản xuất sẽ không chỉ giảm gánh nặng nhập khẩu mà còn mở ra cơ hội xuất khẩu khi nhu cầu toàn cầu vẫn ở mức cao. Theo dự báo của Fab Economics, chỉ trong vòng 2–3 năm tới, Ấn Độ có thể vươn lên thành quốc gia xuất khẩu chip OSAT hàng đầu khu vực, nếu các nhà máy được vận hành đúng tiến độ.
Dù vậy, con đường đi đến giấc mơ chip vẫn không hề dễ dàng. Một trong những thách thức lớn nhất là khả năng chuyển vốn đầu tư thành sản lượng thực tế. Các chuyên gia nhận định rằng đến năm 2026, chỉ khoảng 10–15% số tiền đầu tư có thể mang lại doanh thu, và phần lớn vẫn chỉ đến từ các mảng giá trị thấp hơn như OSAT, thiết kế chip hoặc sản xuất theo công nghệ cũ.
Một vấn đề khác là sự thiếu hụt chuỗi cung ứng nội địa. Ấn Độ hiện vẫn phụ thuộc nhiều vào việc nhập khẩu vật liệu, thiết bị và công nghệ từ các quốc gia như Mỹ, Nhật, Đài Loan. Điều này buộc nước này phải nhanh chóng xây dựng các cụm công nghiệp phụ trợ, khu hậu cần tích hợp và trung tâm logistics quy mô lớn để hỗ trợ chuỗi sản xuất. Bên cạnh đó, tình trạng thiếu hụt nhân lực chất lượng cao cũng là một rào cản lớn. Dù chính phủ đã có kế hoạch đào tạo 85.000 kỹ sư thiết kế chip trong vòng 5 năm, nhưng để xây dựng ngành công nghiệp sản xuất đòi hỏi kỹ thuật chuyên sâu hơn nhiều, từ kỹ thuật viên vận hành đến chuyên gia kiểm định và phát triển vật liệu.
Điều tích cực là Ấn Độ đang đi đúng hướng khi không mù quáng đua vào các tiến trình sản xuất hiện đại như 3nm hay 5nm, vốn đang bị thống trị bởi Đài Loan và Hàn Quốc. Thay vào đó, các nhà máy của Ấn Độ nhắm đến tiến trình trưởng thành từ 28nm đến 90nm – vẫn chiếm hơn 40% nhu cầu wafer toàn cầu – phù hợp với các sản phẩm công nghiệp, điện tử tiêu dùng, xe điện và thiết bị IoT.
Nếu thành công, Ấn Độ không chỉ làm chủ được thị trường trong nước mà còn trở thành điểm đến lý tưởng cho các công ty công nghệ phương Tây muốn đa dạng hóa chuỗi cung ứng, giảm phụ thuộc vào Trung Quốc và Đài Loan. Các tên tuổi như Tesla, Qualcomm hay AMD đã được nhắc đến như những đối tác tiềm năng trong tương lai gần.