![]() |
Ẩn mình sau tán lá rậm rạp của một khu vườn xanh mướt, Lamai Garden không giống bất kỳ nhà hàng nào giữa lòng Hà Nội. Cánh cửa gỗ mộc mạc mở ra một thế giới tĩnh lặng, nơi tiếng ồn phố thị bị bỏ lại phía sau. Lối vào đi qua một dải thực vật bản địa đầy sống động: tía tô, cây dổi, cây me, vối, sả, giàn mướp… mọc xen giữa hoa cỏ rất hài hòa, tất cả cùng tạo nên cảm giác như đang bước vào một khoảnh sân mang đậm nét đặc trưng của vùng trung du phía Bắc. Ở đó, thiên nhiên không chỉ là phông nền, mà là linh hồn của từng món ăn.
Giữa không gian ấm cúng và dân dã ấy lại là một nhà hàng cao cấp theo phong cách fine dining, đem đến trải nghiệm ẩm thực tinh tế và cảm xúc, nơi ẩm thực gặp nghệ thuật và văn hóa phục vụ đỉnh cao. Lamai chỉ phục vụ bữa tối, nhận tối đa 20 khách đặt chỗ trước. Đặc biệt hơn nữa, nơi đây vừa làm nên điều tưởng như xa vời: trở thành nhà hàng đầu tiên tại Hà Nội và thứ hai của Việt Nam nhận sao xanh Michelin.

Không phải một tập đoàn lớn, không có chi nhánh, Lamai được sáng lập và dẫn dắt bởi một người đầu bếp, điềm tĩnh và độc lập – người kiên định theo đuổi triết lý "giữ lại hương vị cốt lõi của nguyên liệu" thay vì che lấp nó bằng kỹ thuật.
Chúng tôi đã có dịp gặp gỡ và trò chuyện cùng Chef Trần Hiếu Trung, người đứng sau căn bếp nhỏ ấy, để lắng nghe hành trình của một người làm bếp không chỉ vì vị ngon, mà còn vì niềm tin vào một tương lai ẩm thực tử tế – thầm lặng mà bền vững.

Chúc mừng anh khi Lamai Garden vừa trở thành nhà hàng đầu tiên tại Hà Nội được gắn sao xanh Michelin 2025! Anh có thể chia sẻ những cảm xúc đầu tiên của mình khi biết tin?
Việc Lamai Garden đạt được Sao Xanh Michelin thực sự là một điều hết sức bất ngờ và mang lại niềm vui lớn lao cho chúng tôi. Mặc dù nhận được thư mời tham dự sự kiện công bố Danh sách Michelin Guide 2025 trước đó – vốn thường dành cho các nhà hàng trong danh sách Selected hoặc Bib Gourmand, chúng tôi hoàn toàn không nghĩ đến khả năng được gắn sao cho đến phút cuối. Bản thân tôi chỉ nghĩ mình đến để giao lưu và học hỏi.
Thành tựu này là một sự cổ vũ vô cùng to lớn, một nguồn động viên mạnh mẽ cho tôi và toàn bộ đội ngũ Lamai. Nó giống như một lời xác nhận rằng con đường chúng tôi đang đi là đúng đắn, như một lời động viên 'Đi đúng đường rồi đó, hãy cố gắng lên!'. Chúng tôi cảm thấy hạnh phúc vì những nỗ lực của mình đã được các tổ chức quốc tế công nhận.
Thành tựu này ngoài việc động viên cho tôi và cho nhân viên nhà hàng, cũng sẽ mở ra cơ hội hợp tác và kết nối với các đồng nghiệp trong tương lai. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là giải thưởng này không hề thay đổi triết lý cốt lõi hay sứ mệnh ban đầu của chúng tôi trong ẩm thực. Ngay từ khi mở cửa, mục tiêu của Lamai không phải là hướng tới các giải thưởng Michelin. Chúng tôi xây dựng nhà hàng này đơn giản là để làm những điều mà chúng tôi tin là đúng, để tạo ra một không gian nơi chúng tôi có thể thực hiện những điều mình mong muốn.

Khác với sao vàng (từ 1-3 sao), sao xanh Michelin không xét hương vị đơn thuần, mà được xem là biểu tượng cho đạo đức nghề nghiệp và tinh thần đổi mới trong ngành ẩm thực cao cấp. Anh nghĩ điều gì khiến Lamai Garden được Michelin chú ý và lựa chọn?
Thực sự, nhà hàng không nắm rõ quy chế và quy trình xét duyệt của Michelin. Tuy nhiên, tôi nghĩ Lamai Garden đã thu hút sự chú ý của Michelin dựa trên một số yếu tố cốt lõi, đặc biệt là triết lý và cam kết sâu sắc của chúng tôi.
Một trong những điểm nổi bật nhất chính là tính bản địa và nguyên lý kinh doanh bền vững, thân thiện với môi trường.

Lamai Garden tự cung cấp một phần nguyên liệu thông qua trang trại rộng khoảng 1ha. Tại đây, chúng tôi chăn nuôi lợn, vịt theo phương thức tự nhiên (thả rông) và trồng cây. Ngoài ra, còn có một khu vườn rộng gần 1000m2 ngay tại Hà Nội để trồng các loại rau củ và lá theo mùa, đặc biệt là những loại lá như lá cóc, lá sấu non… không thể mua được ngoài thị trường. Việc tự chủ nguồn nguyên liệu không chỉ đảm bảo sự tươi mới và chất lượng tốt nhất mà còn thể hiện sự tôn trọng tuyệt đối với sản vật địa phương.
Lamai Garden cam kết sâu sắc với tính bền vững, sự tôn trọng nguyên liệu địa phương và yếu tố mùa vụ, cùng với cách tiếp cận toàn diện trong việc tạo ra một trải nghiệm ẩm thực chất lượng cao, độc đáo và thân thiện với môi trường.
Triết lý cốt lõi của nhà hàng là "mùa nào thức nấy" và bảo lưu hương vị cốt lõi của nguyên liệu. Chúng tôi không cố gắng "makeup" cho nguyên liệu mà để chúng tự thân tỏa sáng, giữ gìn hương vị vốn có. Các món ăn được sáng tạo dựa trên những gì có sẵn trong mùa, đảm bảo nguyên liệu tươi mới nhất và tự bản thân món ăn sẽ hòa quyện với nhau.
Điều này dẫn đến một thách thức lớn, bởi với chúng tôi để tạo ra thứ hương vị 'Hãy là Việt Nam' đã rất khó. Menu của Lamai Garden được liên kết với nhau giống như một bản nhạc hay một câu chuyện, tạo nên một trải nghiệm liền mạch và sâu sắc cho thực khách.
Michelin có thể cũng đã đánh giá cao quan điểm về kinh doanh, nấu nướng và cả quan điểm sống của nhà hàng. Bàn ghế, tranh treo tường, các dụng cụ và vật liệu sử dụng trong nhà hàng đều được lựa chọn thân thiện với môi trường. Hơn nữa, Lamai ưu tiên lựa chọn từ các ngành nghề thủ công Việt Nam với hy vọng có thể góp sức cổ vũ họ tiếp tục bảo tồn giá trị truyền thống.
Song song đó, chúng tôi cũng rất chú trọng đến việc giảm thiểu rác thải và các tác động tiêu cực đến môi trường. Toàn bộ rau xanh sau sử dụng được ủ làm phân. Đồ ăn thừa được phân loại và tận dụng cho vật nuôi. Các vật liệu như giấy dó dùng để in menu sau khi thải loại cũng được gửi về xưởng để tái chế. Hiện lượng rác của Lamai mỗi ngày chỉ ngang với 1 hộ gia đình.
Tên gọi Lamai Garden có ý nghĩa gì đặc biệt? Vì sao anh chọn cái tên này cho nhà hàng?
Ban đầu, khi quyết định mở nhà hàng mới, tôi mong muốn một cái tên khác biệt nhưng vẫn có sự liên kết với nhà hàng trước đó của tôi là La Cherie, tạo nên một sự tiếp nối trong hành trình. Thật tình cờ, trong quá trình tìm kiếm, vợ chồng tôi phát hiện ra rằng việc ghép tên hai con lại với nhau – Lam và Mai – đã tạo thành một cái tên vô cùng hay và ý nghĩa.
Dù nghe giống tiếng Pháp, nhưng thực chất, đây là một cách đặt tên rất Việt Nam và gây bất ngờ cho nhiều người. Ngay cả logo của Lamai Garden cũng thể hiện điều này với chữ "M" có ba nét, tượng trưng cho sự gắn kết của hai cái tên này. Phần "Garden" trong tên gọi càng khẳng định triết lý và không gian của nhà hàng, nơi tự hào với khu vườn xanh mướt ngay giữa lòng Hà Nội.
Không gian của Lamai Garden tạo một cảm giác rất đặc biệt – thuần Việt, tĩnh lặng, nhưng đầy sức sống. Anh có thể chia sẻ thêm về phong cách thiết kế nhà hàng và những trải nghiệm mà anh mong muốn thực khách cảm nhận khi đặt chân tới đây?
Tôi không xây một nhà hàng, tôi chỉ đang dựng lại một không gian để mỗi thực khách đến Lamai thư giãn nhất– gần gũi, mộc mạc, mang tinh thần của một căn bếp Việt giản dị mà chỉn chu. Lamai được tạo nên không chỉ từ thực đơn, mà từ từng chiếc lá, họa tiết trên cánh cửa, và cả những khoảng lặng có chủ ý trong cách sắp đặt.
Mỗi chi tiết nhỏ trong Lamai đều mang một câu chuyện – từ họa tiết trên cửa ra vào, họa tiết trên chân bàn ghế hay các trang trí trên tường hay những bức tranh lụa treo trong gian phòng. Không có vật dụng nào là ngẫu nhiên. Tất cả đều được chọn từ các làng nghề Việt Nam, từ những bàn tay thợ thủ công còn giữ được kỹ thuật truyền thống.
Khu vườn là phần hồn của Lamai. Chúng tôi trồng tía tô, dổi, lá sấu non, rau sắn, và cả những loại lá rất khó tìm ở chợ. Cây chuối, lu nước, giàn dây leo – tất cả đều không trang trí, mà là một phần của mạch sống nơi đây.

Về gian bếp, tôi gần như cố chấp khi thiết kế một chiếc bếp nướng dùng than hoa trong nhà hàng fine dining quy chuẩn nghiêm ngặt. Giữa những thiết bị hiện đại, inox sáng bóng và chuẩn chỉ, sự hiện diện của một bếp than nghe có vẻ lạc lõng – nhưng tôi không thể từ bỏ nó. Tôi say mê mùi vị mà chỉ lửa than mới mang lại: thứ mùi khói nhẹ len vào từng thớ thịt, từng lát rau, thứ vị ám khói rất mộc mà không nhiên liệu nào có thể thay thế. Nướng bằng than cần thời gian, cần sự kiên nhẫn, và cả sự lặng lẽ. Nhưng chính sự chậm rãi đó khiến món ăn đặc biệt.
Lamai không cố gắng tạo ra ấn tượng về một nhà hàng “đẹp sang chảnh”, chúng tôi chỉ muốn giữ đúng – đúng với ký ức của người Việt, đúng với nhịp sống bền vững, và đúng với điều mà tôi tin: ẩm thực không chỉ nằm trong món ăn, nó hiện hữu trong không gian, trong cách người ta ngồi xuống, chờ đợi và lặng lẽ cảm nhận.

Được biết, anh tốt nghiệp ĐH Bách Khoa ngành quản trị công nghiệp. Từ một ngành kỹ thuật khô khan đến ẩm thực - lĩnh vực mà người ta vẫn ví von là mỗi đầu bếp là một nghệ sĩ, đó là một câu chuyện khiến tôi rất tò mò. Cơ duyên nào dẫn anh đến với con đường này?
Quyết định theo đuổi nghề bếp không phải là một sự lựa chọn nhất thời, mà là cả một hành trình tự khám phá và lắng nghe tiếng gọi từ sâu thẳm bên trong.
Ban đầu, như nhiều người cùng thế hệ đầu 8X, tôi đã không may mắn được định hướng nghề nghiệp đúng với sở thích của mình. Sau khi tốt nghiệp ĐH Bách Khoa TP.HCM và làm việc với máy móc một thời gian, tôi rẽ hướng sang một ngành không hề liên quan là du lịch. Để rồi sau vài năm, tôi dần nhận ra rằng con đường ấy không còn thực sự phù hợp với mình nữa. Sẽ thật "cực hình" nếu mỗi ngày đi làm mà không tìm thấy niềm vui.
Nhưng chính trong quãng thời gian làm du lịch, một đam mê âm ỉ đã dần bùng cháy: tôi đặc biệt yêu thích lĩnh vực ẩm thực và mong muốn đi sâu hơn vào ngành này. Tôi đã thích nấu ăn từ trước đó một thời gian rồi. Niềm yêu thích này lớn đến mức thôi thúc tôi đưa ra một quyết định táo bạo: sang Pháp để bắt đầu hành trình tìm hiểu ẩm thực chuyên sâu tại trường Le Cordon Bleu Paris, khi tôi đã ngoài 30 tuổi. Mặc dù ở độ tuổi này, nhiều người có thể e ngại, nhưng tôi tin rằng: "Nếu có đủ điều kiện và dốc hết sức mình thì không bao giờ là quá muộn để học".

Với tôi, việc đến với nghề bếp không hẳn là một cảm hứng bất chợt, mà như giới trẻ ngày nay thường nói là “tín hiệu vũ trụ" hay như một người bạn nói, đó là "dòng đời xô đẩy". Khi mình đi sai đường, sẽ có một thứ "đẩy" mình vào một con đường mới, nơi mình thực sự thuộc về. Đó là khi mỗi ngày đi làm, mình cảm thấy vui.
Và hành trình đó đã phát triển một cách rất tự nhiên. Tiền thân của Lamai là La Cherie, một cửa hàng bistro nhỏ với các set menu Việt. Sau Covid, tôi dần phát triển menu dài hơn và từ đó quyết định mở một nhà hàng chỉn chu, chuyên nghiệp hơn như Lamai Garden ngày nay.
Đã bao giờ anh rơi vào khoảnh khắc bế tắc trong bếp – cảm thấy không thể tiếp tục? Và điều gì đã khiến anh vượt qua những thời điểm đó?
Trong hành trình làm bếp và điều hành Lamai Garden, tôi đã trải qua không ít những khoảnh khắc mà áp lực và sự mệt mỏi dâng cao đến tột cùng. Việc vừa đứng bếp, vừa quán xuyến mọi hoạt động của một nhà hàng đặc biệt như Lamai là một công việc đầy thử thách, đòi hỏi sự bền bỉ vượt bậc. Áp lực không chỉ đến từ những ngọn lửa trong bếp mà còn từ vô vàn vấn đề bên ngoài.
Tôi thường ví cảm giác này giống như khi mình đang leo một ngọn núi cao. 30 phút đầu có thể tràn đầy hứng thú và niềm vui khám phá cảnh đẹp. Nhưng sau khoảng 3 tiếng leo liên tục, cảm giác mệt mỏi sẽ lấn át hoàn toàn sự thích thú ban đầu, và lúc đó, tôi đứng trước hai lựa chọn: liệu có nên tiếp tục bước lên hay dừng lại và quay xuống.
Tuy nhiên, tôi khẳng định rằng mình chưa bao giờ thực sự muốn bỏ cuộc, chỉ là có những thời điểm cảm thấy vô cùng kiệt sức mà thôi. Điều đã giúp tôi vượt qua những giai đoạn khó khăn ấy và tiếp tục hành trình là nhận ra rằng mình đã "leo quá cao rồi". Khi đã đặt chân lên một chặng đường dài và đầy thử thách, việc quay đầu lại trở nên không thể.
Hơn nữa, những gì chúng tôi đang theo đuổi tại Lamai Garden mang tính chất "tiên phong". Tôi luôn mong muốn mọi người có thể thấy rằng Lamai làm được, và khi đó, tôi hy vọng câu chuyện của chúng tôi sẽ trở thành nguồn cảm hứng để những người khác cũng có động lực tiếp tục con đường của riêng họ.
Với tôi, việc tìm thấy niềm vui và ý nghĩa sâu sắc trên con đường mình đang đi là điều quan trọng nhất, ngay cả khi không có bất kỳ giải thưởng hay sự công nhận nào. Nhận được sao xanh Michelin giống như có được một “chiếc xe máy” giúp tôi đi nhanh hơn trên con đường này.
Fine dining đồng nghĩa với những tiêu chuẩn rất khắt khe và do đó có thể nói môi trường làm việc trong 1 gian bếp fine dining cũng sẽ áp lực. Vậy thì làm cách nào để tìm thấy niềm vui? Với anh, một đội ngũ lý tưởng trong gian bếp fine dining cần những điều gì?
Trong triết lý của tôi, một đội ngũ lý tưởng trong gian bếp fine dining không chỉ cần kỹ năng chuyên môn xuất sắc, mà còn là sự hội tụ của những giá trị sâu sắc hơn. Điều cốt lõi mà tôi tìm kiếm ở mỗi thành viên chính là tinh thần trách nhiệm và một tình yêu chân thành, đồng điệu với không gian và phong cách độc đáo của Lamai Garden.
Tôi tin rằng, mọi kỹ thuật hay kiến thức chuyên môn đều có thể được trau dồi và hoàn thiện theo thời gian. Điều quan trọng hơn cả là mỗi người làm việc tại đây phải thực sự tìm thấy niềm vui, sự hứng khởi và tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc trong công việc của mình. Chính vì lẽ đó, trong quá trình tuyển dụng, tôi luôn khuyến khích các ứng viên tìm hiểu kỹ về Lamai Garden qua các kênh mạng xã hội, để họ tự cảm nhận và xác định liệu nơi đây có thực sự là môi trường lý tưởng mà họ mong muốn gắn bó hay không.
Đây cũng là triết lý sống và làm nghề mà tôi luôn ấp ủ: để có thể bền bỉ trên con đường ẩm thực đầy khắc nghiệt này, việc tìm thấy niềm vui trong mỗi ngày làm việc là yếu tố then chốt. Ngay cả khi đối mặt với áp lực hay những lời khiển trách, nếu ta vẫn cảm thấy hân hoan khi được làm việc, được học hỏi và trưởng thành thì đó chính là ngọn lửa duy trì đam mê, giúp ta vững bước và vươn xa hơn trong hành trình của mình.


Khi sáng tạo món mới, đâu là yếu tố tiên quyết anh đặt lên hàng đầu: cảm xúc cá nhân, kỹ thuật hay yếu tố bất ngờ dành cho thực khách? Điểm ‘cá nhân hóa’ của anh trong thực đơn của Lamai là gì?
Khi sáng tạo món mới, yếu tố tiên quyết mà tôi đặt lên hàng đầu không phải là cảm xúc cá nhân, kỹ thuật phức tạp hay chỉ đơn thuần là yếu tố bất ngờ dành cho thực khách, mà chính là sự tôn trọng tuyệt đối đối với nguyên liệu.
Trong một thực đơn, đặc biệt là một set menu, tôi quan niệm rằng cần có sự đa dạng, tựa như việc lắng nghe một bản nhạc phải có đủ nốt cao, nốt trầm, “nốt này nốt kia” để tránh sự nhàm chán. Vì lẽ đó, đôi khi tôi sẽ thêm vào một hoặc hai món mang yếu tố bất ngờ nhằm tạo điểm nhấn và khơi gợi sự thú vị cho thực khách.
Tuy nhiên, triết lý cốt lõi và xuyên suốt trong phần lớn các món ăn vẫn tập trung vào việc bảo lưu hương vị nguyên bản của nguyên liệu, không cố gắng "trang điểm" hay "makeup" chúng một cách quá đà. Mục đích sâu xa của điều này là để thực khách có thể cảm nhận rõ ràng sự để tâm của tôi vào từng thành phần, dù đó là miếng cá tươi ngon hay cọng rau xanh mướt. Tôi tin rằng, việc tôn trọng nguyên liệu cũng phản ánh rõ tinh thần của người Hà Nội: "mùa nào thức nấy" – dựa vào những gì có sẵn trong mùa để chế biến, đảm bảo nguyên liệu tươi mới nhất và tự bản thân món ăn sẽ hòa quyện một cách tự nhiên.
Triết lý này còn được thể hiện rõ nét qua việc Lamai Garden chú trọng tính bản địa và nguyên lý kinh doanh xanh, sử dụng các nguyên liệu theo mùa, từ chính khu vườn của nhà hàng hoặc các nguồn cung ứng bền vững, thân thiện với môi trường.
Thậm chí, món rau trong thực đơn theo mùa chính là món "đại diện" rõ nhất cho cá tính của tôi. Là người yêu thích sự nhẹ nhàng và thích ăn rau, tôi cho rằng món rau thể hiện rõ nhất sự tôn trọng thiên nhiên và lối sống giản dị của bản thân. Với tôi, việc làm một món rau ngon là điều khó nhất, đòi hỏi người đầu bếp phải đầu tư rất nhiều tâm tư, trong khi với thịt hay cá, chỉ cần tìm được nguyên liệu tốt thì bản thân chúng đã ngon rồi. Điều này một lần nữa khẳng định sự ưu tiên hàng đầu mà tôi dành cho chất lượng và hương vị tự nhiên của nguyên liệu tại Lamai Garden.
Thực khách thường nhắc đến những món ăn nào của Lamai Garden như một “dấu ấn đặc trưng”?
Chúng tôi không cố tình tạo ra một “signature dish”, nhưng nhiều thực khách khi rời khỏi Lamai thường nhắc tới các món ăn nguyên liệu rất Việt Nam nhưng hương vị đã được nâng lên đặc biệt hơn khiến họ ấn tượng.

Món ếch ương Mẫu Sơn là ví dụ điển hình cho triết lý "mùa nào thức nấy". Loài ếch núi đá này không thể nuôi, chỉ có thể bắt vào đúng mùa, đúng vùng. Việc đưa được nguyên liệu tươi sống về Hà Nội là cả một hành trình đầy khó khăn, nhưng điều đó xứng đáng – vì hương vị độc đáo, mạnh mẽ và mộc mạc mà nó mang lại không thể thay thế.
Những món ăn từ lợn bản, giống lợn đen thả rông ở vùng cao, là nguyên liệu mà Lamai tự nuôi bằng phương thức tự nhiên, không dùng cám công nghiệp cũng được khách hàng ưa chuộng. Nhưng quan trọng hơn cả là cách chúng tôi sử dụng toàn bộ con lợn – không lãng phí một phần nào. Phần nạc ngon thì làm thịt chua, mỡ dùng để xào, xương ninh nước, và cả những phần ít người dùng cũng được biến thành món ăn chỉn chu. Đó không chỉ là ẩm thực, mà còn là quan điểm sống: tôn trọng sự sống, giảm thiểu rác thải, và nấu ăn như cách người xưa vẫn nấu – không bỏ sót điều gì quý giá.
Như đã nói ở trên, những món rau theo mùa được Lamai cực kỳ chú trọng. Rau là thứ không dễ làm ngon. Với thịt ngon hay cá ngon, đôi khi chỉ cần nguyên liệu ngon và canh đúng lửa là đã ổn. Nhưng để một món rau làm người ta nhớ, người đầu bếp phải đặt cả sự khiêm nhường và nhẫn nại vào đó. Tôi thích ăn nhẹ, thích rau, và triết lý ấy ảnh hưởng đến cách tôi nấu. Nhiều thực khách Nhật khi đến đây nói rằng họ cảm thấy như được ăn món rau quê nhà – điều đó khiến tôi xúc động. Có lẽ vì tinh thần tôn trọng thiên nhiên, sự tối giản và giữ lại nguyên bản – ở đây có chút giao cảm với cách người Nhật làm bếp.
Về món ăn nhẹ, kem rơm là một món rất Lamai. Tôi luôn thích mùi rơm mới trong mùa gặt gặt đầy nắng, và tự hỏi tại sao lại không thử tạo ra vị cho mùi hương đó và đưa vào món tráng miệng? Vậy là chúng tôi làm kem rơm – không cao siêu nhưng độc bản, và nếu gắn với ký ức sẽ tạo ra một hậu vị còn ngân nga mãi. Hay như món tôm bưởi, chúng tôi không chỉ phục vụ món chính rồi kết thúc. Phần cùi bưởi còn lại sẽ được đưa vào món tráng miệng – để tạo nên một nhịp nối, như một bản nhạc với những nốt tiếp nhau. Bữa ăn không chỉ là sự no đủ, mà là một câu chuyện trọn vẹn, nơi mọi thành phần đều có vai diễn.

Anh có chia sẻ gì cùng thế hệ đầu bếp trẻ tại Việt Nam?
Như chúng ta đã trò chuyện xuyên suốt buổi phỏng vấn, hành trình với nghề bếp là một con đường đầy thử thách, đòi hỏi sự bền bỉ và niềm đam mê thực sự. Với tôi, điều cốt lõi nhất mà một đầu bếp trẻ cần trang bị để không chỉ bứt phá trong bối cảnh hội nhập toàn cầu mà còn duy trì được ngọn lửa đam mê chính là niềm vui và tinh thần tận hưởng công việc mỗi ngày. Đừng chỉ đặt mục tiêu chỉ là đạt đến một vị trí hay danh hiệu cụ thể; thay vào đó, hãy xem mỗi khoảnh khắc được đứng bếp, được học hỏi, được đối mặt với thử thách (thậm chí là những lời khiển trách) như một phần của quá trình trưởng thành. Chính tư duy này, giống như việc yêu thích từng bước đi trên con đường leo núi chứ không chỉ là đích đến, sẽ giúp các bạn vượt qua mọi khó khăn và đi xa hơn trong nghề.
Tại Lamai Garden, chúng tôi không chỉ tạo ra những món ăn mà còn là một môi trường, nơi chúng tôi mong muốn truyền cảm hứng về ngành bếp, về triết lý kinh doanh bền vững và lối sống xanh cho tất cả nhân viên. Chúng tôi luôn mở lòng chia sẻ kinh nghiệm, từ những nhà cung cấp nguyên liệu tự nhiên cho đến cách thức in ấn thực đơn thủ công, bởi chúng tôi tin rằng sự phát triển của cộng đồng ẩm thực Việt cần sự đồng hành và hỗ trợ lẫn nhau. Một ngày nào đó, khi không còn trực tiếp đứng bếp, tôi cũng mong muốn tiếp tục lan tỏa những giá trị này, có thể thông qua các hình thức đào tạo phi lợi nhuận cho thế hệ tiếp theo.

Giải thưởng Michelin Green Star đối với Lamai không phải là mục tiêu cuối cùng, mà là một nguồn động viên vô cùng lớn lao trên hành trình dài của chúng tôi. Đây là lời khẳng định rằng con đường phát triển bền vững, tôn trọng nguyên liệu bản địa và kiến tạo trải nghiệm ẩm thực chân thật của chúng tôi là đúng đắn và được quốc tế công nhận. Điều quan trọng nhất vẫn là khi chúng ta tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong mỗi việc mình làm, khi đó, thành công đã thực sự hiện hữu, vượt lên trên mọi sự công nhận hay giải thưởng.
Trân trọng cảm ơn những chia sẻ của anh!