Bên dưới khách sạn hạng sang Greenbrier nằm ở Sulphur Springs, Tây Virginia (Mỹ), ở độ sâu 229m dưới mặt đất, một hầm trú ẩn đã được xây dựng với mục đích bảo vệ các quan chức Chính phủ trong trường hợp nổ ra chiến tranh hạt nhân.

Dự án này được phát triển vào năm 1958, chuyên dùng để các chính trị gia Mỹ ẩn náu trong trường hợp xảy ra tấn công hạt nhân.

Bên trong hầm trú ẩn nằm sâu dưới lòng đất có sức chứa cả Quốc hội Mỹ, tiêu tốn hơn 300.000 tỷ đồng
Khách sạn Greenbrier

Những bức tường giả trong khách sạn che giấu cánh cửa chịu nổ nặng 20 - 28 tấn dẫn tới hầm trú ẩn. Công trình được hoàn thành vào năm 1962, có kích thước của một cửa hàng Walmart, dự trữ đủ thức ăn trong vòng 30 năm và có 1.100 giường, được xây dựng dành riêng làm nơi trú ẩn cho các viên chức của Chính phủ Mỹ. Hầm có diện tích 10.405m2, với khu hội nghị có kích thước 27x57m, có chiều cao 6,1m và 8 cột trụ.

Hai bên căn phòng này là 2 phòng nhỏ hơn - một phòng 470 chỗ ngồi, dư sức chứa cả 435 nghị sĩ Hạ viện. Phòng nhỏ hơn có sức chứa khoảng 130 người, có thể làm phòng Thượng viện tạm thời. Phòng sảnh lớn được thiết kế để sử dụng cho những phiên họp chung của Quốc hội.

Vào thời điểm đó, chi phí của toàn bộ dự án bí mật là 14 triệu USD (350 nghìn tỷ đồng).

Bên trong hầm trú ẩn nằm sâu dưới lòng đất có sức chứa cả Quốc hội Mỹ, tiêu tốn hơn 300.000 tỷ đồng
Lối dẫn tới hầm trú ẩn

Cơ sở sơ tán Chính phủ còn có biệt danh là "Đảo Hy Lạp", chưa rõ liệu Quốc hội Mỹ có từng chuyển vào hầm trú ẩn dưới lòng đất hay không, nhưng cơ sở đã giải thể vào năm 1992 và trở thành nơi tham quan cho công chúng.

Trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh giữa Mỹ và Liên Xô, nguy cơ chiến tranh hạt nhân khiến các chính trị gia lo ngại. Chính phủ Mỹ mua lại khu nghỉ mát từ công ty đường sắt Chesapeake & Ohio vào năm 1942 và bắt đầu quá trình xây hầm trú ẩn.

Cơ sở trải rộng dưới lòng đất chứa mọi thứ cần thiết để duy trì cuộc sống trong trường hợp tấn công hạt nhân. Những cánh cửa sừng sững bảo vệ người bên trong an toàn trước bụi phóng xạ, vụ nổ bom hoặc kẻ đột nhập. Một số cánh cửa ẩn sau các bức tường phủ giấy dán hoặc cửa giả. Buồng phun khử hóa chất bên trong lối vào sẽ rửa sạch bụi phóng xạ trên người lánh nạn trong hầm. Ngoài phòng sinh hoạt, phòng họp và phòng y tế, cơ sở có một phòng hoạt động trang bị vũ khí và thiết bị liên lạc để đảm bảo an toàn cho người sử dụng.

Đóng giả nhân viên sửa chữa đồ điện ở khách sạn, các nhân viên chính phủ bổ sung nhu yếu phẩm cho hầm trú ẩn qua nhiều năm. Năm 1992, khi Washington Post đưa tin về căn hầm, các cuộc phỏng vấn với công nhân xây dựng và quan chức chính phủ đã hé lộ quy mô của dự án. Chính quyền liên bang Mỹ nhanh chóng giải thể hầm trú ẩn.

Sau hai năm tu sửa, cơ sở mở cửa đón khách tham quan vào năm 2006. Hiện nay, nơi đây thu hút khoảng 30.000-35.000 du khách mỗi năm.