Vũ Đức Anh, 28 tuổi, người sáng lập dịch vụ “ngồi lắng nghe”, từng có nhiều năm học tập và làm việc tại các quốc gia phát triển như Anh, Singapore, Malaysia. Khi được trao cơ hội định cư và có công việc ổn định ở nước ngoài, anh quyết định quay trở về Việt Nam để bắt đầu một hành trình rất riêng: phát triển mô hình lắng nghe và đồng hành với những người đang gặp khủng hoảng cảm xúc, trầm cảm, cô đơn hay đơn giản là không biết chia sẻ cùng ai.

Ý tưởng của chàng trai Hà Nội xuất phát từ việc nhận thấy xã hội hiện đại đang tạo ra những khoảng trống vô hình, nơi người trẻ ngày càng khó mở lòng, dù có hàng trăm “bạn bè” trên mạng xã hội. “Ở nhiều quốc gia như Nhật Bản, Hàn Quốc, Singapore..., mô hình này đã xuất hiện từ lâu, thậm chí còn phát triển thành ngành công nghiệp dịch vụ chăm sóc cảm xúc. Tôi nhận ra rằng, tại Việt Nam, rất nhiều người cần được lắng nghe nhưng lại không biết chia sẻ với ai hoặc không dám mở lời với người than”, Đức Anh chia sẻ.

Khách hàng của dịch vụ chủ yếu là những người trẻ đang mắc kẹt giữa những áp lực học tập, tình cảm hay công việc. Chỉ cần bỏ ra 300.000 đồng cho một giờ được lắng nghe, họ có thể nói ra mọi điều thầm kín, được tôn trọng và bảo mật tuyệt đối. Hình thức linh hoạt, có thể trực tiếp, qua điện thoại hoặc Zoom, giúp người dùng dễ dàng tiếp cận hơn.

Thế nhưng, không phải ai cũng dễ dàng chấp nhận mức giá này. “Nhiều người bảo tôi “tham”, rằng dịch vụ gì mà đắt thế. Họ không biết rằng để duy trì một không gian an toàn, chuyên nghiệp và đầy đủ bảo mật thì chi phí không hề thấp”, Đức Anh thẳng thắn.

Bỏ 300.000 đồng thuê người ngồi nghe tâm sự một giờ, 9x Hà Nội gây sốt với mô hình startup kỳ lạ
Đức Anh khởi nghiệp với dịch vụ lắng nghe người khác tâm sự. Ảnh minh họa

Thậm chí có người không cần một cuộc trò chuyện, chỉ muốn có ai đó đồng hành, lặng lẽ đi bên cạnh như một người bạn vô hình trong cả ngày. Có trường hợp, một cô gái gọi dịch vụ vào lúc 2 giờ sáng trong trạng thái hoảng loạn vì vừa chia tay bạn trai và không vào được nhà. Đức Anh đã nghe cô trút nỗi buồn gần một tiếng và giúp cô liên hệ bảo vệ mở cửa. Cô gái sau đó ngỏ ý trả thêm tiền nhưng bị từ chối. Điều này cho thấy mô hình không chỉ là kinh doanh, mà còn là hành trình sẻ chia.

Dù nhận được hàng trăm tin nhắn và cuộc gọi mỗi ngày, số lượng người sẵn sàng chi trả vẫn còn hạn chế. Việc duy trì công ty gần như lỗ nặng và Đức Anh đang sống nhờ vào sự hỗ trợ từ gia đình. Tuy nhiên, anh không có ý định từ bỏ. “Tôi tin khi xã hội nhận thức đúng về sức khỏe tinh thần, người ta sẽ sẵn sàng chi trả cho một dịch vụ nhân văn như thế này”, anh bày tỏ.

Một số khách hàng đã có phản hồi tích cực, cho thấy giá trị của mô hình vượt ra ngoài những hoài nghi ban đầu. Chị Hoa (26 tuổi, Hà Nội), từng có dấu hiệu trầm cảm, chia sẻ rằng sau buổi trò chuyện, cô cảm thấy “nhẹ bẫng, như được mở cửa bước ra ánh sáng”. Còn anh Dũng (28 tuổi) thì khẳng định sẽ tiếp tục sử dụng dịch vụ khi cần, dù vẫn còn ngần ngại khi nói về những vấn đề cá nhân.

Theo số liệu từ Bộ Y tế, hiện có khoảng 14 triệu người Việt Nam đang phải đối mặt với các rối loạn tâm thần, nhưng chỉ một phần nhỏ được tiếp cận với dịch vụ chăm sóc sức khỏe tâm lý. Trong bối cảnh đó, mô hình của Đức Anh, dù nhỏ bé và còn non trẻ có thể là hạt mầm tiên phong, đánh thức nhận thức xã hội về một nhu cầu tưởng chừng vô hình: được lắng nghe.